Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012

Tâm sự cùng đêm









K ngủ được.K biết có phải do mẹ uống trà hay có chuyện gì đó sắp xảy ra?Bình thường thì trà hay cafe k làm mẹ mất ngủ.Nằm ngắm nhìn hai thiên thần bé nhỏ và nghĩ :''Bao giờ hai con mới biết phụ mẹ?Bao giờ mẹ mới hết vất vả?''.
Mỗi ngày,biết bao nhiêu chuyện fải lo,fải suy nghĩ và ai sẽ cùng mẹ sẻ chia những việc ấy...Nghĩ rồi cũng thế.Ba thì đi làm xa,nhà mình chỉ có thế.Bà ngoại thì già yếu,bà 7 thì chân tay cũng yếu.Phụ được gì thì phụ.Mẹ k dám than vất vả,bởi vì có nhiều người vất vả hơn mẹ họ vẫn vượt qua.Nỗi nhọc nhằn ở nơi khóe mắt.Vết chân chim cũng dần dần hiện ra.
Mẹ cũng là người may mắn trên tất cả những người fụ nữ kém may mắn.Họ k có gia đình,k có người thân.Họ k có con để an dưỡng tuổi già.May mắn của mẹ là được làm mẹ,được lo cho hai con từng ngày từng tháng.Được chứng kiến các con đang dần dần lớn lên.Mẹ hy vọng sẽ có một ngày,nỗi nhọc nhằn của mẹ được đền bù thỏa đáng...
                                                                           Barbara

1 nhận xét:

  1. May mắn nhất của mẹ là mẹ đã nhận ra mẹ là người may mắn.
    Cố lên nhé.

    Trả lờiXóa