Niềm tin và hy vọng.
Mẹ không hiểu dạo này đầu óc của mẹ thế nào ấy. Rõ ràng Nha thuốc mình có mặt hàng đấy,đến khi khách hỏi mẹ lãi trả lời là không có.Vậy là sao? Chẳng nhẽ mẹ bị bệnh đãng trí nhớ sớm àh? Thường thì ngta khoảng 40 tuổi trở lên mới dần quên một số chuyện,đằng này mẹ...
Chẳng hiểu nổi,chắc phải mua thuốc uống quá,nhưng không biết có uống được không nữa bởi vì bé Cherry đang bú sữa mẹ mà. Chắc là ko đuợc rồi. Hnay là thứ 5,mai thứ 6. Con trai mẹ lại về với mẹ rồi. Thích nhỉ.Mẹ không phải ngồi nhà thuốc 1 mình nữa rồi. Có con ngồi thủ thỉ với mẹ mẹ cũng vui. Kì này về phải học rồi mới được chơi game nhé con. Con bây giờ gần 4 tuổi rồi còn gì. Mình phải học viết chữ để bằng bạn bè nữa chứ.
Còn bé Cherry của con,bé dạo này lém lỉnh lắm. Sắp bò được rồi con àh. Chắc khoảng 1 tuân nữa em biết bò.Khi ấy mẹ lại còn lo nữa. Ko trông nom cẩn thận em bò ra cầu thang là té.
Thôi,mẹ bán thuốc đây. Mai mốt tụi con lớn,đi theo nghành của bà và mẹ chắc sẽ nhàn và đỡ vất vả vì nha thuốc của mình đã đứng vững trên thị truờng rồi. Mẹ thuơng và nhớ con lắm.
Hôn con...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét